Cần Thơ: Những"bóng hồng" trên công trường đá

19/12/2022 - 14:33

Dưới cái nắng như đổ lửa, khu vực bãi đá Hòn Sóc, xã Thổ Sơn, huyện Hòn Đất, tỉnh Kiên Giang, vẫn có hàng chục phụ nữ cặm cụi chẻ đá. Công việc tưởng chừng chỉ dành cho nam giới, vậy mà nhiều năm qua, các chị làm rất thạo, đến nỗi trở thành nghề mưu sinh chính của rất nhiều gia đình.

"Những phụ nữ thép!"

Chị Bùi Thị Kiều Tiên với công việc quen thuộc chẻ đá tại bãi đá Hòn Sóc.

Chị Bùi Thị Kiều Tiên với công việc quen thuộc chẻ đá tại bãi đá Hòn Sóc.

Dọc theo tuyến đường từ thị trấn Hòn Đất vào khu di tích thắng cảnh Hòn Đất, xã Thổ Sơn, có hàng chục bãi đá. Các bãi đá này tập trung vài trăm, có khi cả ngàn lao động mỗi ngày, trong đó chủ yếu là đàn ông. Tuy nhiên những năm gần đây, số lượng phụ nữ làm nghề chẻ đá đang tăng lên đáng kể. Trong âm thanh chát chúa của tiếng đục, tiếng xèng xèng đinh tai của máy cắt, các chị ai cũng gấp gáp đưa những chiếc nẹp vào rãnh đá được cưa trước đó rồi dùng búa gõ đều lên tất cả các chiếc nẹp để tách chúng ra thành những trụ đá thành phẩm. Chị Trương Ngọc Bích, 54 tuổi, làm nghề chẻ đá ở Hòn Sóc, cho biết: “Trước đây, nghề chẻ đá chỉ có cánh đàn ông làm, nhưng nay vì cuộc sống, nhiều chị em theo chồng ra làm phụ. Lâu dần rồi quen, trở thành nghề lúc nào không biết”.    

Vợ chồng chị Bích quê ở huyện Vĩnh Thuận, tỉnh Kiên Giang, có thâm niên gần 10 năm làm nghề chẻ đá. Theo chị Bích, khoảng chục năm nay nghề chẻ đá có máy cắt hỗ trợ nên đỡ cực hơn, nhờ vậy vợ chồng chị chẻ được nhiều trụ đá, thu nhập đỡ hơn trước.  

Cũng như chị Bích, vợ chồng chị Linh quê ở An Giang, khăn gói sang Hòn Sóc làm nghề chẻ đá từ đầu những năm 2000. Đến nay, gia đình chị đã có 3 đời làm nghề chẻ đá. Bởi vậy chị hay đùa với mọi người, gia đình mình cũng có nghề truyền thống...

Phụ nữ làm nghề chẻ đá ở Hòn Sóc được trả công theo sản phẩm hoặc tự mua các khối đá về làm, kiểu lời ăn lỗ chịu. Tất cả các chị đều có điểm chung là làn da cháy nắng đen sạm, đôi tay thô ráp chi chít những vết chai sần do cầm búa đục và cả những vết sẹo do búa đập vào. “Nghề chẻ đá với phụ nữ rất vất vả nhưng bù lại mức thu nhập cũng tạm ổn để lo cho gia đình, con cái nên tôi lấy đó làm động lực để vượt qua” - chị Linh bộc bạch.

Chuyện tình đẹp nơi bãi đá

Nặng nhọc, vất vả, song ở bãi đá Hòn Sóc đầy ồn ào, khói bụi vẫn khởi nguồn cho những mối tình đầy thi vị, nhân sinh. Trong đó có câu chuyện cô con gái lúc mới tuổi 17 Bùi Thị Kiều Tiên, quê ở An Giang, theo cha sang Hòn Sóc làm nghề chẻ đá gặp anh Danh Đông là dân địa phương hiền lành, tốt tính, cùng nghề. Sau 2 năm tìm hiểu, anh Đông và chị Tiên về chung mái nhà trong lời chúc phúc của đồng nghiệp. “Hồi đó còn nhỏ tôi có biết gì đâu, ổng lớn hơn nên theo chọc ghẹo suốt. Dần dà cũng có tình cảm rồi cưới nhau. Điều làm tôi hạnh phúc nhất trong hơn 20 năm cưới nhau là dù làm nghề vất vả nhưng chồng luôn thương tôi hết mực, đi đâu vợ chồng cũng có nhau" - chị Tiên nói.

Ngược lại với chị Tiên, Nguyễn Thị Thanh Thùy là cô gái xứ Hòn lại đem lòng yêu anh thợ chẻ đá Nguyễn Văn Nguyên quê tận Núi Sập, tỉnh An Giang, sang lập nghiệp. Chị Thùy kể: “Hồi đó, ở đây con gái lớn lên rồi lấy chồng là những thanh niên làm nghề chẻ đá, tôi cũng vậy. Anh Nguyên hiền lành, chăm chỉ nên được gia đình quý mến. Giờ vợ chồng tôi có được 2 mặt con “đủ nếp, đủ tẻ”. Ngày ngày vợ chồng cùng nhau chẻ đá kiếm tiền lo cho con ăn học để sau này chúng không cực như cha mẹ mình”.

Đường vào khu di tích thắng cảnh Hòn Đất vẫn ồn ào âm thanh của nghề chẻ đá, bụi bay mù mịt, trong khi những người phụ nữ tay búa, tay đục vẫn lay hoay với công việc nặng nhọc. Họ hăng say lao động một cách âm thầm, lặng lẽ để chẻ càng nhiều trụ đá càng tốt để có được tiền công nhiều hơn. Chúng tôi ra về, xe đã khá xa những bãi đá nhưng trong đầu vẫn ong ong dư âm tiếng ồn của máy cắt, tiếng đục đá, tiếng những chiếc xe ben vào bãi lấy hàng... Đưa khăn quệt ngang mặt, bụi bẩn đã bám chặt một lớp đen ngòm. Và hình ảnh của các chị trên công trường đá làm tôi càng thêm nể phục, các chị xứng đáng một lần được gọi là “những phụ nữ thép”!

“Nhiều khi cũng muốn không làm nghề nặng nhọc này nữa nhưng nghĩ lại không chẻ đá biết lấy gì sống, rồi còn phải lo cho con cái ăn học. Mỗi ngày tôi làm 8 giờ, cố gắng cũng được khoảng 50 trụ đá, tiền công trung bình 15.000 đồng/cây. Vợ chồng tiết kiệm chi tiêu, dành phần lớn gửi về quê lo cho con ăn học, rồi cho ông bà” - chị Hứa Thúy Hồng, quê Trà Vinh, tâm sự.

Theo Báo Cần Thơ