Với độ cao 450m so mặt nước biển, Ma Thiên Lãnh là đỉnh núi cao nhất trong 7 đỉnh núi ở Hòn Sơn. Từ chân núi lên đến đỉnh núi, du khách phải đi qua 2km đường rừng. Để không bị lạc, du khách nên nhờ người dân địa phương dẫn đường. Những người dân sống trên sườn núi có thể đi đến đỉnh núi khoảng 30 phút, còn du khách có khi phải mất cả buổi mới lên tới đỉnh núi. Đường lên núi khá khó đi. Lối mòn quanh co, đi hơn nửa chặng đường, du khách sẽ gặp một số chỗ nghỉ mà người dân chuẩn bị cho du khách. Vài chiếc võng giăng dưới tán cây, cách đoạn lại có một bình nước suối cho du khách.
Trên đường đi, du khách sẽ thấy các loại cây quen thuộc như xoài, mít, hồng quân, mai... mấy chục năm tuổi, gốc to mấy người ôm mới xuể. Thấy chúng tôi trầm trồ khi nhìn những loại hoa, trái lạ, người dẫn đường nhắc chúng tôi không nên đụng hay ăn bất kỳ loại hoa, trái lạ nào vì tuy đẹp mắt nhưng rất có thể chúng có độc.
Đường đi lên đỉnh Ma Thiên Lãnh đầy vẻ hoang sơ. Càng lên cao, cây rừng càng rậm rạp. Xung quanh, những tảng đá có khối nhìn vững chãi, nhiều tảng chông chênh, ước chừng có thể đổ ụp xuống bất kỳ lúc nào, vậy mà sau nhiều năm tháng nó vẫn giữ nguyên dáng đứng. Đường lên núi có hai chỗ thờ Phật, nhiều người lên đỉnh Ma Thiên Lãnh thường ghé thắp nhang, cầu cho chuyến đi bình an.
Khám phá đỉnh Ma Thiên Lãnh.
Đi thẳng theo đường mòn đến chân đỉnh núi sẽ thấy tảng đá có chữ “Mai Sơn Kiếm Pháp” mà người nào đó dùng mực đỏ tô. Tương truyền ngày xưa hang núi là nơi các tu sĩ ẩn mình tu luyện. Trong hang tối có thờ một tượng Phật. Để chinh phục chặng đường cuối trước khi đến Ma Thiên Lãnh cần trèo qua được vách đá để leo lên đỉnh núi. Du khách phải cẩn thận và khéo léo mới có thể vượt qua vách đá này.
Khó khăn, vất vả nhưng khi đặt chân lên đỉnh Ma Thiên Lãnh mọi mệt mỏi của tôi đều tan biến, chúng tôi trầm trồ trước cảnh đẹp của đỉnh núi. Trên đỉnh núi, bề mặt của phiến đá khổng lồ trở thành một sân đá rộng, giữa sân có tượng hai vị Phật phái Nam tông. Đứng đây du khách có cảm giác nhìn thấy từng lớp mây trôi qua đỉnh núi rồi sà về phía biển. Phía dưới đỉnh núi được bao phủ bởi màu xanh của cây rừng, điểm xuyết từng đốm trắng của hoa lan rừng và một vài loài hoa lạ. Hoàng hôn, chân trời và biển dường như hòa làm một. Tôi đặt mình xuống tảng đá, hướng mắt lên trời cao, cảm nhận thời gian trôi, nghe tiếng gió thổi vi vu cảm giác thật thư thái, yên bình.
Theo BẢO HÀ (Báo Kiên Giang)