Danh thần Thoại Ngọc Hầu (tên thật Nguyễn Văn Thoại), người mà tên tuổi đã gắn liền với cư dân vùng đất Nam Bộ, đặc biệt là trên vùng đất Thoại Sơn (An Giang).
Ngày 21-4, UBND huyện Cần Giuộc, tỉnh Long An tổ chức công bố quyết định công nhận Cây di sản Việt Nam cho 10 cây me trong khuôn viên Tổ đình Linh Sơn (chùa Rạch Núi), ngụ ấp Tây, xã Đông Thạnh, huyện Cần Giuộc.
Bảo tàng Cần Thơ đang trưng bày chuyên đề “Cần Thơ xưa và nay qua nhiếp ảnh”.
Ven ngoại ô TP. Cần Thơ có một căn nhà được gọi là “Nhà chung”. Căn nhà này là nơi ở của những cụ già sống cảnh màn trời chiếu đất, không nơi nương tựa.
Cà Mau là điểm đến đầu tiên khi mỗi lần muốn xách ba lô lên và đi, con “ngựa sắt” đã gắn bó ngót chục năm trời của tôi cũng “hừng hực” mỗi khi được lăn bánh về nơi cuối trời Tổ quốc…
Sau gần 300 năm được khẩn hoang, nơi đây đã tồn lưu nhiều chuyện kỳ bí thời mở cõi, đặc biệt là những truyền lưu về cọp U Minh.
Trong tâm thức dân gian, Bà Chúa Xứ là Bà Chúa, Bà Chủ, Bà Mẹ đã tạo dựng nên một xứ sở, vùng đất.
Nhà cổ Huỳnh Phủ (xã Đại Điền, huyện Thạnh Phú, tỉnh Bến Tre) là công trình kiến trúc độc đáo được xây dựng từ năm 1890. Trải qua hơn một thế kỷ, nhà cổ Huỳnh phủ đã từng bị xuống cấp nghiêm trọng.
Đêm đến, khi nhiều người chìm trong giấc ngủ, đâu đó trên những con đường, góc phố vẫn vang lên những tiếng rao đêm. Mười hai giờ khuya, trên các tuyến đường nội ô TP. Bạc Liêu đã vắng người qua lại, nhưng với một số người, đêm xuống cũng là lúc họ bắt đầu bước vào cuộc mưu sinh đầy vất vả.
Ông Dương Quốc Thái, chủ cơ sở cơ khí Quốc Thái (xã Hậu Mỹ Bắc B, huyện Cái Bè, Tiền Giang) vừa sáng chế thành công thiết bị đào rãnh nước rất tiện dụng.
Bén duyên với “thú chơi xa xỉ” ngót nghét 7 năm, với bộ sưu tập khá đồ sộ, ông Lâm Tùng Phương (biệt danh “Phương hoài cổ”), ngụ Phường 4, TP. Cà Mau được giới sưu tầm nhắc đến như một “tay chơi” sành điệu.
Mặc dù hoàn cảnh kinh tế không khá giả, nhưng chứng kiến cảnh nhiều em học sinh nghèo phải lội bộ mấy cây số đi học, ông Giàu đã mua xe cũ về tân trang lại để tặng cho các em.