Khuyết tật một chân nhưng anh Nguyễn Văn Quởn có ý chí, nghị lực phi thường đã vừa làm giàu cho gia đình vừa tích cực với công tác xã hội.
Miền Tây cùng cả nước đang căng mình phòng chống dịch bệnh COVID-19. Lần tra sử liệu mới cảm khái chuyện xưa: cách đây tròn 200 năm, người miền Tây cũng trải qua một cơn đại dịch với nhiều tổn thương mất mát.
Đại dịch COVID- 19 đã phủ “bóng đen u ám” lên toàn cầu, không còn là nỗi lo của một đất nước, một khu vực, ngành nghề nào cả. Những ông chủ lớn có những khó khăn lớn, những người làm thuê có những khó khăn riêng. Đặc biệt, những người “làm đồng nào, xào đồng đó”, thì chỉ một ngày tay ngưng làm, thì không có chi để mà “hàm nhai”.
Khi có thông tin chính thức việc dừng phát hành vé số trong 15 ngày kể từ ngày 1-4-2020 để phòng dịch COVID-19, anh Nguyễn Thanh Tâm (34 tuổi, chủ đại lý vé số Thiện, ở phường 5- TP Vĩnh Long) đã suy nghĩ cách san sẻ khó khăn bằng việc hỗ trợ cho những người bán vé số dạo từng gắn bó với mình.
Cồn Sơn là một trong 5 cù lao nằm dọc trên dòng sông Hậu thuộc địa phận Cần Thơ, nay thuộc khu vực 1, phường Bùi Hữu Nghĩa, quận Bình Thủy, cách trung tâm TP Cần Thơ 6km. Kể từ lúc những cư dân đầu tiên đặt lên cồn Sơn đến nay đã ngót 2/3 thế kỷ, với biết bao người đổ mồ hôi công sức để bồi đắp, vun trồng, biến vùng đất hoang sơ trở thành một cù lao đẹp và sung túc như ngày nay.
Đình Đồng Thạnh (huyện Gò Công Tây, Tiền Giang) là một trong những ngôi đình có lịch sử lâu đời và quy mô xây dựng lớn tại Nam bộ.
15 tuổi, lần đầu tiên tôi được đặt chân đến Cà Mau - thị xã tận cùng cực Nam của đất nước. Ấy là lần Tỉnh đoàn Minh Hải tổ chức Đại hội Cháu ngoan Bác Hồ lần thứ IV, đầu tháng 9-1984.
Lầu Bà Cố Hỷ (Trà Vinh) thờ bà Triệu Thị Trinh, truyền thuyết dân gian nói rằng: Xưa kia có 2 sắc phong cho hai anh em bà Triệu (Triệu Thị Trinh và Triệu Quốc Đạt) bị trận bão lớn từ Bắc trôi dạt vào nơi đây.
Tên tuổi cô Nguyễn Thị Định - nữ tướng của Thời đại Hồ Chí Minh - đi vào lịch sử như một huyền thoại. Cuộc đời, sự nghiệp, khí chất, tinh hoa của người phụ nữ ấy gắn với cách mạng, với Nam bộ, hiện thân cho vẻ đẹp thuần khiết, tuyệt vời của phụ nữ Việt Nam.
Đến với vùng quê ở miền Tây, sẽ không khó bắt gặp hình ảnh những chiếc xe đẩy, xe máy chở đầy ắp hàng hóa rong ruổi khắp ngõ xóm để phục vụ nhu cầu sinh hoạt, đời sống của người dân, biến chợ quê thành những “chợ di động”.
Đã có một thời, hình ảnh ô môi ngập tràn trong ký ức của tôi. Quên sao được những buổi trưa hè, chúng tôi rủ nhau ra sông tắm. Con nước sông quê ngày ấy trong xanh, soi bóng những hàng ô môi trụi lá. Đám con nít ranh chúng tôi thường cử những đứa nhỏ con nhưng lớn gan trèo lên những cành ô môi già cỗi để hái trái ném xuống. Thời tôi còn bé, quà vặt ít lắm nên thứ trái hoang dại như ô môi cũng là món ngon. Bẻ xong đâu thể ăn liền, phải lấy dao rọc 2 bên thân trái để lộ ra những mắc ô môi đen sì, ngon ngọt hương vị quê nghèo.
Những ngày này về vùng đất Láng Linh, viếng đền thờ Quản cơ Trần Văn Thành (xã Thạnh Mỹ Tây, Châu Phú, An Giang) và nhìn lại những hình ảnh ghi dấu cuộc khởi nghĩa Bảy Thưa, lòng người lại nao nao nghĩ về thời chống Pháp hào hùng của Quản cơ Trần Văn Thành và Nghĩa Binh Gia Nghị.