Mùa mưa vừa kết thúc, hàng ngàn người dân ở huyện Tri Tôn và Tịnh Biên (An Giang) lại tất bật chuẩn bị dụng cụ để đi hái trái, lấy nước nấu đường thốt nốt. Trời chưa hửng sáng đã thấy những bóng người xuất hiện dưới gốc cây thốt nốt, thoăn thoắt trèo lên và mất hút trong tán lá xum xê. Trèo hái thốt nốt được gọi là nghề mưu sinh giữa lưng trời hoặc “ăn cơm dưới đất làm việc trên trời”.
Những điển tích dân gian như: Thoại Khanh - Châu Tuấn, nàng Út ống tre, Lưu Bình - Dương Lễ, hay những danh lam thắng cảnh, cảnh sinh hoạt cộng đồng ở nông thôn… được các nghệ nhân khéo léo thể hiện trên nền kiếng, trở thành nét nghệ thuật độc đáo của người dân các xã làm tranh kiếng ở mảnh đất cù lao ông Chưởng.
Bảo tàng tỉnh Kiên Giang được xây dựng từ năm 1911 với kiến trúc nghệ thuật dân dụng đẹp, cổ kính. Đây không chỉ là một địa điểm tham quan, du lịch mà còn là nơi trưng bày các di sản lịch sử tự nhiên và xã hội của tỉnh Kiên Giang.
Dù không phải là những công trình đồ sộ, hoành tráng, nguy nga nhưng những ngôi chùa ở An Giang có những nét rất riêng, thu hút đông đảo khách thập phương tìm đến. Nếu cảm thấy “quá tải” sau những ngày chơi Tết, việc viếng chùa, lễ Phật dịp tháng giêng có thể giúp con người tĩnh tâm, lấy lại trạng thái cân bằng để bắt tay vào công việc.
Thế hệ tiền nhân đã dày công tạo nên những căn nhà vững chãi để lại cho con cháu đời sau. Trên địa bàn tỉnh có nhiều ngôi nhà gần 100 năm hoặc đi qua hơn thế kỷ, là một di sản quí báu, có nhiều giá trị thông tin.
Nếu có dịp dạo quanh những con đường làng của xã Bình Thành (Thoại Sơn) những ngày đầu xuân, bạn sẽ bị níu chân bởi “giai điệu phương Nam” du dương, trầm bổng của những “tài tử miệt vườn” nơi đây.
Không chỉ yêu nghề, nhiều người đeo đuổi nghề mộc còn mong muốn giữ cho nghề không bị mai một. Chính sự khéo léo và đam mê ấy đã “hô biến” những thớ gỗ thô sơ thành những chiếc bàn, chiếc ghế sắc sảo, những đồ chơi thiếu nhi nhỏ xinh hay những chiếc ghe, xuồng đậm chất sông nước miền Tây.
Trầm hương là một sản phẩm quý hiếm lấy từ nhựa cây dó bầu (cây tóc, cây trầm hương), từ lâu được người dân vùng Bảy Núi (An Giang) coi như báu vật được thiên nhiên ban tặng, tỏa ngát hương thơm, hòa quyện cùng nhịp sống cư dân, chứa đựng biết bao giai thoại ở chốn non cao.
Trong ngôi chùa cổ, các nhà sư vẫn đang tiếp tục điêu khắc nên nhiều tác phẩm bằng gỗ làm 'vạn người mê'.
Là nền văn hóa gắn liền với lịch sử của vương quốc Phù Nam, một bộ phận cấu thành lịch sử dân tộc Việt Nam, di sản văn hóa Óc Eo luôn được tỉnh An Giang quan tâm bảo tồn và phát huy. Trong đó tỉnh đã tập trung nguồn lực đầu tư, nghiên cứu và quy hoạch bảo tồn di sản văn hóa Óc Eo - Ba Thê với mục tiêu xây dựng nơi này thành trọng điểm du lịch trong tương lai.
Hình ảnh chiếc ghe hủ tiếu bà Đen như là một ký ức, một điều cuối cùng còn sót lại của hồn quê xưa.
Trước nguy cơ chim, cò bị săn bắt tận diệt, một lão nông ở Vĩnh Long đã hy sinh hơn 2 ha đất trồng nhãn với thu nhập trăm triệu mỗi năm để cưu mang nghìn con vạc.