Đối với vùng đất có bề dày văn hóa lúa nước như Việt Nam thì những chế phẩm từ gạo có vị trí đặc biệt trong ẩm thực. Trong hầu hết bữa ăn của người Việt, từ mâm cơm gia đình, đến phở, bún, các món bánh truyền thống như bánh tét, bánh ú, bánh chưng, bánh dày,… đều không vắng mặt gạo hay nếp.
Dọn rửa chuồng, cho heo cúi ăn xong, má lấy cây móc ra sau vườn móc dừa. Má ngó nghiêng lên mấy buồng dừa đầy trái, rồi dùng cây móc dừa (được làm từ cây lục bình, trên đầu có gắn khúc sắt bẻ cong) móc mạnh 1 trái. Trái dừa rớt xuống đất kêu cái phịch, má lượm xách vô nhà. Má nói, hôm nay nhà mình ăn món “cong xuồng kho tương”.
Dưa hường không phải là tên của một loại dưa riêng, mà là trái dưa hấu chưa già, được nhà vườn hái bỏ bớt để dưỡng các trái còn lại lớn hơn, ngọt hơn.
Có những bữa tiệc vun đầy các món ngon, của lạ mà sao lười đụng đũa; có những món ăn quê mùa mà cứ bắt nhớ riết róng, mà khắc khoải chờ mong.
Ở vùng Rạch Gốc - Ngọc Hiển có nghề muối ba khía gắn bó bao đời nay với người dân nơi đây. Ban đầu ba khía muối chỉ tiêu dùng trong gia đình, dần dần tiêu thụ khắp các tỉnh, thành khu vực ĐBSCL, rồi xuất bán ra thị trường nước ngoài…
Chẳng biết thói quen đã hình thành tự bao giờ mà mỗi khi Giêng sang lòng tôi lại nao nao nhiều luyến tiếc. Phải chăng một cái tết sum vầy sao thoáng chốc qua mau? Ra Giêng, tôi bắt nhịp lại với công việc thường ngày.
Sinh thời, nhà văn Vũ Bằng từng quan niệm: “Nghệ thuật ăn cũng là nghệ thuật sống. Ăn miếng ngon khiến người ta thấm thía, nhớ đến nao lòng cái hồn cốt của địa phương ấy. Có những miếng ngon mà người Việt Nam ăn vào ngát mùi đất nước, thấy mình Việt Nam hơn…”
Với sự phối hợp tinh tế từ hương vị đặc trưng của cà ri, tươi ngọt của cá đồng, béo ngậy của nước cốt dừa đã tạo nên món bún nước kèn dân dã, độc đáo, lạ miệng mang đậm nét văn hóa ẩm thực phong phú và đa dạng của miền sông nước ĐBSCL.
Tết đến Xuân về, trên mâm cỗ của mỗi gia đình người dân Nam bộ đều không thể thiếu món bánh tét. Nếu ngoài Bắc, ngày Tết có bánh chưng xanh, thì trong Nam lại là đòn bánh tét. Đây là nét văn hóa bao đời nay của người dân Nam bộ.
Trong lần đi khảo sát thực tế tại An Giang, ông Jan Zahradil, Phó Chủ tịch Ủy ban Thương mại quốc tế Nghị viện châu Âu (INTA), Chủ tịch Nhóm Nghị sĩ hữu nghị giữa Nghị viện châu Âu (EP) và Việt Nam, đã làm các thành viên trong đoàn bất ngờ với nhã ý được dùng bữa trưa với món thịt chuột đồng. Hóa ra, món chuột đồng ở miền Tây Nam bộ đã "bay" tới tận châu Âu xa xôi.
Hàng năm, từ tháng 10 đến quãng thời gian trước lẫn sau Tết Nguyên đán cho tới lúc sa mưa (khoảng tháng 3 âm lịch) cũng là mùa lũ chuột đồng kiếm được nguồn thức ăn dồi dào nhất nên con nào cũng mập mạp, tròn trĩnh. Đây là mùa dân ruộng thường gọi nhau đi săn chuột đồng.
Kà tum theo tiếng Khmer có nghĩa là “trái lựu” - loại bánh được gói bằng lá cây thốt nốt có bề ngoài giống như trái lựu. Bánh Kà tum mang ý nghĩa của sự đủ đầy, sung túc chỉ xuất hiện trong các dịp lễ, Tết truyền thống của đồng bào dân tộc Khmer An Giang như: Chol Chnam Thmay, Sen Dolta, Ok om bok. Điều đặc biệt, loại bánh này chỉ có duy nhất ở vùng đất Ô Lâm, huyện Tri Tôn, tỉnh An Giang.